Cầu dây xã Bình Chánh-Châu Phú An Giang |
Chiều trên
cây cầu dây,
Nắng vàng.
Lục bình
lãng đãng.
Khăn quàng
bay,
Trường mới
khang trang.
Lúa xanh
đồng, lao xao cò trắng
Bóng em
qua cầu, đường mới.
Chiều
nghiêng.
Ở nơi má
sinh em,
Ngày xưa.
Gập ghềnh
cây cầu khỉ.
Thân phận
nổi trôi, đồng nước mênh mông.
Chấp chới
những mảnh đời.
Ước
mơ theo con nước lũ.
Đất thở
dài, mắt mẹ mờ sương.
Bao nhiêu
lần bông điên điên trổ vàng.
Làng quê
bao năm thay da đổi thịt.
Điện về,
sáng bao cuộc đời tăm tối.
Sáng những
ước mơ.
Ấm áp
tình người.
Đã không
còn cầu tre lắc lẽo.
Lời ru xưa,
Gập ghềnh
nẻo sang sông.
Cầu mới
con qua.
Bao lối
đời rộng mở.
Đất nở
hoa, vang tiếng trẻ học vần.
Chiều quê
bình yên.
Chợt nghe
tiếng đàn ai xao xuyến.
Khúc Lưu
thủy trường lắng đọng giữa dòng trôi.
Em qua cầu
Bâng
khuâng gió hát..
Tôi ngẩn
ngơ,
Cầu dây
nắng mênh mang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét