Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

Cũng chỉ là vui

Tôi đi về phía biển.
Sóng ồn ào từng cơn oặn thắt.
Biển mênh mông vơi đầy bao bận,
mang niềm đau lắng xuống đáy sâu.

Tôi đi về phía núi.
Đá lặng yên, dấu riêng bao nỗi
Núi chơ vơ giữa trời và đất,
bao nhiêu lâu nhìn những đổi thay.

Tôi đi giữa nhân gian.
Khóc với cười bao trò dâu bể
Đời nổi trôi gập ghềnh mấy lượt
Vẫn lanh quanh mấy nẽo đường trần.

Tôi đi giữa đời người,
thả hai tay thong dong giữa chợ.
Ngày hôm qua tan trong thinh lặng,
Tôi loay hoay tìm mãi ngày mai.

Tìm ngày mai trong những đổi thay.
Như một chuyến rong chơi cuối phố.
Đến rồi đi ở trong lặng lẽ.
Một cuộc chơi, cũng chỉ là vui.