Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2010

Thức giữa cơn mơ

Ta nghe lời con chim
Hót vang trên đầu ngọn sóng
Gọi bình minh ru những tàn phai
Chim mang theo bao lời sám hối
kiếp nhân sinh vương lắm tội tình.

Ta nghe lời dòng sông
Thì thầm đêm sâu thẳm
Tìm vầng trăng chia sớt niềm đau
Sông bao năm thanh tẩy ưu phiền,
Trôi đi mãi, vẫn bến trong bến đục.

Ta nghe đời quanh đây,
những tiếng cười đầy nước mắt.
Tình mong manh như lá trên cành
Chợt gió lên vỡ tan thuyền mộng
Cánh diều xưa vương đứt sợi tơ trời.


Ta nghe chừng trong ta
Tháng ngày trôi đi thinh lặng.
Mùa thu qua rơi tiếng thở dài.
Một sớm mai thiên đường rực nắng
Chợt nhận ra ta thức giữa cơn mơ.

Đợi ngày mưa