Khi em vắng nhà
Anh loay hoay như gã đàn ông góa bụa
Ly trà bỗng nhạt
Sáng chiều nồi cơm nhỏ vẫn không vơi
Khi nhà vắng em
Con nhện mò mẫm chăng từng nỗi nhớ
Căn nhà rộng hơn
Đêm dài ra theo tiếng thạch sùng tìm bạn
Chăn gối cô đơn
Khi em vắng nhà
Chẳng có ai cằn nhằn
Cơn say trở nên đơn lẻ
Giông tố ngoài kia anh nghênh ngang hứng lấy
Buồn vui riêng anh biết nói với ai
Khi nhà vắng em
Ray rức chiều
Giai điệu nhiều dấu lặng
Không có giọng hát em cung điệu chơi
vơi
Khi em vắng nhà
Nhớ lắm tiếng mình ơi
Ấm áp bàn tay nữa đêm trở giấc
Mới hay đất trời dù nỗi cơn sóng dữ
Ta ở bên nhau là khoảng trống bình yên.
Tháng 7.2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét