Con về thăm mộ Ngoại
Đã qua mùa Vu lan
Chiều nay trời đầy
gió
Bông sao rụng đầy
bên hàng thiên điểu
Năm mươi năm
Ngoại xa người
Có bao nhiêu xô dạt
con qua
Thời gian như ngọn
triều
Làm rơi vãi những xanh
xao tiếc nuối
Khu vườn ngoại
Bao mùa lá vàng
ray rức
Những vòng xe đi về
phía thiên thu
Ngoại đâu còn đếm
những mùa sang
Con chim gõ kiếng
lâu rồi cũng thôi kể khổ
Lũ cá chạch chui
sâu
Những tầng quặng đất
Tiếng Ngoại đã hư
vô
Buổi nước kéo lũ lượt
lên đồng
Sợi khói có đủ dài
Nối lại những sớm
mai
Chưa tan sương đã
nghe tiếng sôi ấm trà của Ngoại
Thằng bé ngày xưa
giờ cũng cháu con ríu rít
Chỉ có đất vẫn
tinh khôi
Nở những cội nguồn
Chiều thoảng lời
ru trong mùi hương vườn cũ
Dòng sông đã trôi
Qua buổi xuân thì
Ở trong buổi hoàng hôn
Bóng Ngoại lung
linh chòm râu bạc
Cất tiếng cười
Ngạo nghễ với thiên thu.
Trung tuần tháng 7 Quý Mão.