Miền yêu được trải
dài qua năm tháng, trên những con đường, địa điểm, vùng miền, những lần của
duyên gặp gỡ, của cái bắt tay thân ái, của nụ cười chao nghiêng, của lời thương
nhắn gửi tình cảm nồng nàn ấm áp và cả những dư vị đắng chát đời người. Qua cảm
nhận có chút “vị tình” tất cả đều đáng trân trọng, để khoang tình của nhân vật
trữ tình trong “Nhà không có đàn bà” của nhà thơ Phan Võ Hoàng Nam “chật ních”
những kỷ niệm – để giờ đây “miền yêu” sóng sánh ắp đầy ấy được hồi tưởng hôi hổi
thiết tha, da diết trên “dòng đời đang trôi”.