Những
chiếc vỏ đạn
rơi
trong chiều quê
xé
rách làn khói bếp
thằng
bé giật mình nghiến vú mẹ
nhưng
nỗi đau không từ những dấu răng.
Những
chiếc vỏ đạn
rơi
trên phố
chẳng
có leng keng
chỉ
ầm ào tiếng thét
không
ai đi tìm tự do cho tiếng súng
lẽ phải như chiếc bóng dưới ngọn đèn đường.
Chinh
chiến
đã qua mùa
Sao giấc ngủ vẫn chưa ngọt ngào cơn mộng
Những
chiếc vỏ đạn ánh màu đồng
nhưng
không ngân lên tiếng chuông trầm mặc.
Và khi những chiếc vỏ đạn rơi
ngôn
từ trở nên bất lực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét