Tôi đánh rơi những lặng yên
Bỗng nghe mặn giọt
mồ hôi khi loay hoay tìm kiếm
Chia nhỏ được bao
nhiêu
Những sát na vô định
Ngày rệu rã những
tính toan
Như con công khoe
bộ lông để xóa đơn côi
Tôi tự trang điểm
mình
Loay hoay giữa lối
ngoằn nghèo không hồi kết
Ngày hạ diêm dúa bởi
con cánh cam múa bóng
Tôi cầm chầu
Gõ dùi về phía mùa
thu
Tôi gặt những dại
khờ
Trên cánh đồng tiếng
dế không còn kể chuyện ngụ ngôn
Con sáo có qua sông?
Để cà na rụng nhớ
thuở tắm truồng bến cũ
Những con đường
Lá cỏ đan thành nỗi
nhớ
Bàn chân có nghe
tiếng cười khẽ rong rêu
Tôi gọn ghẽ gói từng
khoảng trời ký ức
Nhưng gió thốc
tung tháng ngày
Và nắng vẫn cứ lên
Lời kinh nào cho
em
Cho tôi
Giấc mơ yên ắng
Cuối bầu trời vẫn treo ngược một miền xưa
Cuối tháng 8/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét