bỏ lại thằng bé cầm con diều ngơ ngác trên cánh đồng trơ gốc rạ
chưa kịp ngỡ ngàng
buồn vui
lũ ốc vùi sâu vào vỏ của mình
Có khi mùa vội vã
bỏ lại giêng hai giai điệu dở dang
để nắng một chiều ươm màu hoa cải
miên man soi rọi những tháng ngày
Có đôi lần ta chạy theo bóng mình
hư ảo những con đường
ước mơ chấp chới
đá núi cúi đầu tiếc nuối
trầm mặc ngày đông lạc dấu chân xưa
Có khi nhận ra mình bỏ lại một vòng tay
lặng lẽ
phím ngày lỗi nhịp
tưởng nỗi buồn nghìn năm mãi đọng
bỗng tiếng cười ai trong trẻo phía hừng đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét