"NHÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ" của
tác giả Phan Võ Hoàng Nam đã lôi cuốn tôi phải đọc một mạch hết tập thơ trong
suốt buổi chiều anh ghé nhà tặng sách!
Bằng thể thơ tự do, không gò bó
nhiều về câu chữ, vần luật, tác giả có lợi thế để trải lòng, để những lời tự
tình tuôn trào lung linh như dòng thác!
Tập thơ có tổng cộng 46 bài thơ với đủ đầy cung bậc cảm xúc, âm sắc, thiên nhiên, con người... Ngôn ngữ thơ vừa quen vừa lạ, vừa mộc mạc, bình dị mà sâu lắng lạ thường…
Tập thơ có tổng cộng 46 bài thơ với đủ đầy cung bậc cảm xúc, âm sắc, thiên nhiên, con người... Ngôn ngữ thơ vừa quen vừa lạ, vừa mộc mạc, bình dị mà sâu lắng lạ thường…
Trong đó, hình bóng mẹ già gắn
liền với làng quê thời thơ ấu, những dòng sông theo mùa nước lớn ròng, những
nắng mưa bất chợt, những khắc khoải, trở trăn trong cuộc sống đời thường… Tất cả được thể hiện bằng cái nhìn hồn hậu, trái tim nhiều cảm
xúc và thi vị của tác giả.
Tác giả sống và thở bằng hình
bóng quê hương, tình yêu thương, không phút giây hững hờ với thời gian hiện
hữu.
Ta hãy theo tác giả đi dọc dài
theo năm tháng:
"Tháng giêng đi qua những
nẻo quê/ Rau muống trổ hoa/Khói đồng quạnh quẽ" ..
"Tháng tư/ Nắng vàng bông
hoa dại…/
Tiếng ve cuối vườn/ Khắc khoải
một vòng tay"
"Tháng năm ơi trời đổ cơn
mưa/ Em lại nhớ đến anh/ Muốn gởi về anh nước cả dòng sông Hậu".
"Tháng sáu/ Mưa/ Khúc dương
cầm nhiều dấu lặng/...Vội vả bóng ai vỡ vụn trong mưa"
"Tháng bảy trời buồn/ Tháng
bảy mênh mang thu tím/ Mưa ngâu tan trên xác lá vàng/… Tháng bảy con tìm về bên mẹ"...
"Tháng chín/ Con cá rô trở
lại dòng sông/ Cà na rụng đầy/ Xao xuyến/ Xuồng câu đâu còn đêm về bến/ Con
nước lên mẹ vẫn chong đèn".
"Tháng chạp/ Mẹ chọn từng
hạt nếp/ Góp tình quê đợi phút sum vầy/ Phía dòng sông cơn bấc còn se lạnh/ Mẹ
đã nghe ấm lửa đêm xuân"…
"Chiều cuối năm/ Bao nỗi
lòng da diết/ Những riêng tư nặng chuyến xe đời" …
"Chiều cuối năm nồi bánh
chưng đỏ lửa/ Xuân năm nay vắng tiếng mẹ cười"…
Thơ anh rất gần gũi với thiên
nhiên, nhiều câu thơ người đọc tưởng mình đang thưởng thức những bức tranh đồng
quê tuyệt mỹ:
"Tháng giêng mùa cạn
Em còn đợi nước dưới trăng
khuya"
"Chiều cuối thu/ Em ra sông
giặt áo/Tím miền quê, lãng đãng khóm lục bình"
"Con đò nhỏ lặng lờ nước
lớn/ Hoa mướp vàng/ Chiều, khói bếp lững lơ"… "Lũ chim sẻ hiên nhà rúc vào nhau quên hót/ Vầng trăng rớt
xuống hồ con bói cá ngẩn ngơ".
Đặc biệt "Nhà không có đàn
bà" là tựa bài thơ được chọn làm tên của tập thơ. Có thể bạn đọc tò mò… Những người đàn ông sẽ thế nào khi nhà vắng bóng đàn bà? Nhà
không còn là mái ấm, họ sống lặng lẽ, buồn nỗi buồn sâu thẳm, rồi họ lại
"say quắt quay", "Những đứa con trai loay hoay"… "Lóng
ngóng tìm", "Người tóc trắng đêm đêm đợi sáng"… Rõ ràng, vai trò trung tâm của người đàn bà trong gia đình được
tác giả đề cao rất khéo qua một số hình ảnh chắc lọc thật "đắc".
Ngoài bài thơ trên, ta còn bắt
gặp nhiều bài thơ hay như "Đi tìm… tôi", "Viết cho những con trai", "Phải chi mình ngu ngơ"...
Nói về tập thơ 'Nhà không có đàn
bà' thì anh Châu Thạch đã phân tích rất hay và sâu sắc; tôi không phải nhà phê
bình văn học nên tôi chỉ nhìn một số khía cạnh nhỏ như trên. Với tôi, đọc tập
thơ này tôi thấy yêu thêm vùng đất hiền hòa, bình dị của quê hương.
Tôi chân thành cảm ơn tác giả vì
anh đã nói hộ cho chúng ta nhiều điều về quê hương mình... Xin trân trọng!
AG, Ngày 04/10/2019
Thảo Vi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét