Sáng không có tiết dạy, ra ngồi cà phê cốc vỉa hè.
Một phụ huynh của
trường chạy xe ngang qua, thấy mình lập tức quay lại. Cà phê chưa kịp
mang ra anh đã quay sang hỏi giọng có vẻ ấm ức:
-Ông thầy, sao trường thu bắt buộc nhiều khoản quá vậy thầy?
-Dạ ví dụ khoản nào ạ.
-Cô chủ nhiệm thông báo phải đóng sáu chục ngàn tiền học bơi, trong khi con tui nó lội như rái cá vậy.
-Dạ cái này là chủ trương của trường nhằm phổ cập cho các em môn bơi lội.
-Nhưng con tui đâu có cần phổ cập nữa. Còn nếu là đưa vào chính khóa thì trường phải lo chứ, con tui đóng học phí rồi mà.
-Dạ trường không có hồ bơi nên phải thuê ngoài, vì vậy vận động cha mẹ học sinh đóng góp.
Anh vẫn nói giọng ấm ức:
-Thằng nhỏ xẹt một cái là lội qua con kinh gần hai chục thước tự nhiên
giờ bắt phổ cập bơi trong cái hồ chỉ lớn hơn cái nia một chút.
Tôi
suýt sặc cà phê vì "cái nia" của anh, đành nói lãng sang chuyện khác.
Vẫn chưa xả xong, đốt một điếu thuốc rồi anh quất tiếp:
-Còn chuyện này càng ức hơn nữa ông thầy.
-Dạ chuyện gì ạ.
-Thì chuyện học thêm.
Vụ này thì khổ cho tôi rồi, tôi dạy môn không thể dạy thêm nên không
hiểu lắm mấy cái sự lắc léo trong dạy thêm học thêm, biết gì mà trả lời
đây hè.
-Thằng con tui học rất chăm chỉ và thông minh, lớp 6 lớp 7
không có đi học thêm bữa nào, vẫn ngon ơ cuối năm đạt loại giỏi. Năm nay
lên lớp tám, lớp nó có 34 đứa, đi học thêm môn toán hết 33 đứa còn lọt
mình nó. Cô giáo toàn dạy trước bài học trong buổi học thêm, rồi vào lớp
chỉ cho bài tập hoặc nói chuyện trên trời dưới đất vì bài dạy rồi. Đứa
nào có đi học thêm thì làm được, còn thằng nhỏ không đi học thêm nên
không được nghe giảng bài làm sao làm bài được. Thử hỏi làm vậy là đúng
sai. Giờ chính khóa thì phải dạy bài theo chương trình chứ.
Lại đốt một điếu thuốc rồi tiếp tục:
-Tui nói vầy ông thầy nghe có đúng không. Dạy thêm thứ nhất là để phụ
đạo cho các em yếu kém hiểu bài vở tốt hơn mà theo chương trình chính
khóa, thứ hai là nhằm bồi dưỡng nâng cao cho các em em học sinh khá giỏi
để các em có bản lĩnh hơn trong bộ môn của mình. Còn các tiết chính
khóa trên lớp thì phải được giữ nguyên chương trình chứ. Làm ăn kiểu này
có phải là để bắt buộc ai cũng phải đi học thêm không?
Ông này cũng rành quá, tôi đành ậm ừ đưa đẩy:
-Dạ cái này tùy thuộc vào sự sắp xếp và ...lương tâm của người thầy nữa anh ạ.
Anh vỗ đùi đánh đét một cái:
-Đúng cái này là không có lương tâm chút nào. Lương tháng cũng lãnh đàng hoàng mà.
Tôi ấp úng thanh minh:
-Chắc tai lương tháng sống không đủ
Anh nhìn tôi rồi nói tỉnh queo:
-Vậy để tui tính tiền cà phê luôn ông thầy.
!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét