rớt vào đêm xối xả hạt mưa buồn
bóng tối vỡ òa chông chênh ký ức
liêu xiêu phố rượu đầy vơi cay mắt
day dứt những nỗi lòng rách rưới cơn say
hạt mưa lênh đênh bao bến bờ vô định
đã nghe lời thở than từ thuở vô minh
tiếng mưa chạm vào run rẩy lòng đêm
khắc khoải nỗi niềm phù sinh nhân thế
một vạn năm rồi mưa ướt những bàn chân
lầy lội bước qua vũng lầy thân phận
mưa xé toang những khát khao cháy đỏ
thảng thốt giấc mơ, vết chém dọc đường đời
tiếng mưa đêm da diết nỗi niềm
giọt vắn dài tỉ tê lời thở than của mẹ
bóng tối ướt nhòe mắt cay thổn thức
khóc cho con những vụn vỡ đường trần
mưa thì thào những phù phiếm đời người
bỗng chốc đến đi buồn vui được mất
lá biếc xanh xao cây đời héo úa
đêm nghe mưa thấp thoáng cõi đi về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét