Ở nơi ngã ba sông
Chiều xuống
Con nắng muộn màng rơi trên sóng vô tình
Thuyền ai trôi
Tiếng rao nghìn năm vọng lại
Đau đáu niềm thương chớp bể mưa nguồn
Có phải em câu hò từ khi mẹ theo cha
Kẽo kẹt mái chèo ngược xuôi bến bờ khắc khoải
Ngã ba sông đất trời gần lại
Tất bật dòng trôi xót dạ khách thương hồ
Chiều bìm bịp kêu con nước hợp tan
Em có ra sông đợi thuyền viễn xứ
Để người đi về chân mây vời vợi
Mang theo trong tim nữa mảnh linh hồn
Ngã ba sông dòng nước bâng khuâng
Bối rối con đò giữa hai đầu bến đợi
Nắng cũng dùng dằng rớt vào lòng em xao xuyến
Để hạt phù sa đợi những mùa sang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét